Anh đi quýt vừa nhú lá
Đến nay trái đã bốn mùa.
Không biết xứ người xa lạ,
Anh còn nhớ đến vườn xưa.
Lắm lúc em nằm thao thức
Ôm con lòng nghĩ đến anh …
Ngắm trẻ giống cha như đúc,
Buồn cho phận hẫm riêng mình.
Buồn như mùng xanh ngày cưới
Vá đi, vá lại…mấy lần.
Có đêm cuộn tròn thay gối,
Mơ về ngày cũ bên anh.
Sáng nay quýt hồng chín rộ,
Tỏa bao hương trái thơm nồng.
Muốn hái làm quà…lại sợ,
Biết “người ấy” có vui không ?…
Bùi Thụy Đào Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét